Kẻ Mạnh Thua Người Yếu – Kể chuyện bé nghe – Phương Minh

Lời Phật Dạy

Ở tại một bìa rừng nọ, có rất nhiều loài động vật chung sống với nhau, phía ngoài là một dòng suối trong mát chảy róc rách quanh năm, không bao giờ cạn. Đây là nơi tập trung sinh hoạt chính của chúng. Xung quanh có đủ mọi thể loại cây trái rừng xum xuê, bên dưới mặt đất luôn được bao phủ một nền cỏ xanh mướt. Mọi sinh vật ở đây hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên vô cùng thanh bình và đầy sức sống.

Ở đây, các loài động vật này luôn sống chan hòa và yêu thương nhau, luôn giúp đỡ nhau khi hoạn nạn. Duy chỉ có đàn vịt Xiêm xấu xí với bản tính ích kỉ, cọc cằn và cậy thế đông nên thường xuyên đi ăn hiếp kẻ yếu thế hơn mình. Trong làng đó nổi bật nhất là có một cậu thỏ vàng, cậu rất thông minh, lanh lợi và hay giúp đỡ ngưới khác.

Một ngày nọ, ở phía cuối bìa rừng, có hai vợ chồng nhà gà đang sinh sống trong một túp lều bằng rơm nhỏ, biết tin vợ mình có thai nên người chồng đã vui mừng, đi khoe với cả xóm làng. Và tất nhiên thông tin ấy đã truyền đến tai đàn vịt Xiêm xấu xí kia. Thế là chúng nó tập hợp lại bàn kế hoạch để chiếm đoạt đi số trứng của của gia đình nhà gà.

Môt con vịt to con lực lưỡng, có vẻ là đứng đầu của đàn, đứng lên nói:

–  Ta nghe nói là gia đình gà mái xóm bên sắp sinh, các ngươi có ai hay tin đó không?

 Một Con vịt đàn em lên tiếng:

– Dạ em cũng có nghe, thưa đại ca.

– Ta muốn lấy số trứng gà ấy để làm lương thực dự trữ cho những ngày mùa đông sắp tới.

Cả hội vịt Xiêm đồng thanh đáp:

– Dạ, chúng em sẽ đem số trứng ấy về dâng lên cho đại ca ạ!

Thế là chúng cùng nhau bàn kế sách để lấy đi số trứng của gia đình nhà gà.

Một buổi chiều nọ, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua những kẽ lá, hòa với không khí đầu đông hơi se lạnh, tạo nên một cảm giác thật êm dịu, thoải mái. Và như thường ngày, mỗi chiều tối, cậu thỏ vàng đều đi dạo chơi trong xóm, tình cờ đi ngang nhà của hai vợ chồng gà thì thấy hai người đang ngồi khóc sầu thảm. Thỏ liền ghé vào hỏi thăm sự tình:

– Tại sao hai anh chị lại ngồi đây khóc lóc sầu thảm thế hả?

 Gà mái thút thít trả lời:

– Tôi đã bị lấy mất hết các con rồi!

Người chồng tiếp lời:

– Cái bọn vịt trời đánh đó đã đem hết số trứng mà vợ tôi mới sinh đi hết rồi. Trời ơi là trời! Làm sao bây giờ?

Cậu thỏ vàng liền đến an ủi và hỏi nguyên do sự việc, thì anh gà kể:

-Chuyện là mấy hôm nay, vợ tôi vừa hạ sinh được bốn quả trứng, chúng trông rất tròn chỉnh và dễ thương, hai vợ chồng chúng tôi đang hạnh phúc, ôm nhau ngắm nhìn chúng, trò chuyện và bay bỗng với những suy nghĩ về tương lai tươi đẹp. Nhưng niềm vui sướng chưa kéo dài được bao lâu, thì từ xa nghe tiếng ồn ào “phành phạch, phành phạch”,  càng lúc càng đến gần. Tôi bèn vuốt lưng an ủi vợ rồi ra xem có chuyện gì. Vừa ra tới cửa thì bị một cái vật thể gì đó rất nặng giáng xuống đầu, tôi liền nằm bất tỉnh.

Lúc này chị gà mái tiếp lời chồng và  kể:

– Lập tức lũ vịt xông vào. Vịt đại ca nói: 

– Số trứng này là của con cháu nhà ta đẻ ra, các ngươi dám ăn cắp à?

Chị gà mái kể tiếp: 

– Lúc đó tôi vừa bất ngờ, vừa lo sợ nên nói không nên lời, chỉ “ậm a ậm ừ”, rên rỉ xin tha, nhưng đàn vịt nào có lòng thương. Chúng hùng hổ lao đến hất tối văng ra, rồi gom hết số trứng mang đi. Lòng tối đau như cắt, cả người như không còn sức sống khi chứng kiến cảnh người ta mang con mình đi tàn nhẫn như thế….

Anh gà trống tiếp lời vợ:

– Bọn chúng cậy thế đông người, biết chúng tôi không chống cự được, nên đã cướp con của chúng tôi đi. Giờ chúng tôi chỉ biết ngồi đây khóc than mà thôi!

Sau khi nghe xong thì trong người cậu thỏ vàng nóng bừng lên. Cậu ta rất tức giận. Cậu thỏ vàng đã an ủi nàng Gà và nói:

– Được rồi, chị đừng buồn nữa, tôi sẽ đòi lại công bằng và mang các con đem về trả cho anh chị.

Sau ngày hôm đó, cậu thỏ vàng về tìm cách giúp đỡ vợ chồng gà lấy lại con, và đã nghe đươc mọi người đồn rằng, cả nhà vịt Xiêm ấy không có lấy một con cái, chỉ toàn là đực thôi, cậu liền mỉm cười đắc thắng vì đã nghĩ ra được diệu kế.

Sau đó, cậu đi loan tin rằng, nhà mình mới có tin vui nên muốn mở tiệc lớn, mời tất cả mọi người trong rừng đến nhà dự tiệc. 

Ngày ấy đã đến, tất cả anh em cô gì chú bác ở bìa rừng ấy đều vui vẻ kéo nhau tụ tập về nhà cậu thỏ vàng dự tiệc. Nhưng tất cả đều sững sờ, ngỡ ngàng khi đến đây vì không phải là một buổi tiệc hoành tráng như mọi người nghĩ trong đầu, mà đó là quang cảnh buồn thảm, nói không nên lời. Trước mắt họ là cảnh cả nhà cậu thỏ vàng đang ngồi quây quần bên thỏ cha than khóc. Thấy thế, trong đám đông, vịt đại ca bước ra, không những không chia sẻ nỗi buồn cùng nhà thỏ, mà lại gắt gỏng la lối:

– Nhà ngươi mời mọi người đến đây dự tiệc, thế mà tiệc đâu không thấy, lại ngồi giả nai khóc thế kia!

Lúc đó, thỏ vàng bình tĩnh bước ra giải thích với mọi người, cậu nói:

– Kính thưa anh chị, chú bác gần xa, không phải tôi không muốn đãi tiệc, mà là do nhà chúng tôi có chuyện đang buồn!

Vịt đại ca liền bực tức lên tiếng:

– Gia đình nhà ngươi có chuyện gì, hay là thấy đãi không nổi, tiếc của, rồi bày trò không muốn đãi.

Câu thỏ nhìn thẳng mặt vịt nói: 

– Chuyện là cha của tôi, chuyển dạ từ hôm qua đến giờ, mà vẫn chưa đẻ được.

-Nhà ngươi đùa với ta à, cha ngươi là đàn ông thì làm gì có thai mà đẻ được?

Thỏ mỉm cười, đắc ý trả lời:

– Thế thì cả đàn vịt nhà anh, toàn là đực như thế kia, thế thì làm sao mà đẻ ra được mấy quả trứng kia vậy?

Vịt đại ca cứng miệng không nói được lời nào, mọi người xung quanh đều bàn tán xôn xao. 

Thỏ nói tiếp:

– Anh nên đem số trứng đó đem trả lại cho gia đình nhà gà đi, đó không phải là con của nhà anh đâu.

Mọi người xung quanh cũng đều thấy chuyện bất bình như thế nên đều la lên:

– Phải rồi! Đem trả đi! Trả lại đi!!!

Thế là vịt ta bị quê một cục và rất xấu hổ, nhưng không thể làm gì được thỏ. Nên đành phải dẫn đàn quay về, và mang trả lại số trứng cho hai vợ chồng nhà gà.

Sau khi nhận lại được con, vợ chồng gà rất vui mừng và hạnh phúc. Để tỏ lòng biết ơn thỏ, nhà gà đã đề nghị cùng gia đình nhà Thỏ mở tiệc đãi tất cả mọi người nhân dịp vui hôm nay. Thế là tất cả mọi người đều vui vẻ, ăn tiệc với nhau. Duy chỉ có đàn vịt xiêm xấu xí bị cả làng tẩy chay, không được dự tiệc chung. Sau đó đàn vịt đã lặng lẽ chuyển đi sâu vào rừng để sống, không bao giờ dám quay lại ở với muôn thú tại bìa rừng nữa.

Qua câu chuyện dạy các con rút ra được bài học gì? phải học hỏi theo cậu thỏ vàng nhé, cậu rất bản lĩnh, không sợ kẻ xấu, sẵn sàng ra tay giúp đỡ mọi người. Trước khi làm bất cứ việc gì, các con đều phải suy nghĩ kĩ càng, dùng trí thông minh để xử lí thì sẽ dễ dàng thành công hơn. Thứ hai là các con không được ỷ lớn hiếp bé, đừng cậy số đông mà bắt chẹt tiểu số, phải luôn dùng tâm thiện lạnh mà chung sống hòa thuận với mọi người xung quanh, ấy mới là người tốt.

Câu chuyện “Kẻ mạnh thua người yếu” đến đây là hết rồi. Cô chúc cho các con luôn khỏe mạnh, chăm ngoan, và luôn được mọi người yêu quý. Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong câu chuyện tiếp theo của chương trình “Ươm hạt giống lành” kỳ sau nha.

Phương Minh

Nội dung mới

Contact Me on Zalo