Chuột Típ Không Muốn Đi Ngủ – Kể chuyện bé nghe – Phương Minh Media & Education

Lời Phật Dạy

Trời đã muộn rồi nhưng Chuột Típ vẫn chưa đi ngủ. Chú ngồi trên chiếc ghế, vừa ăn ly kem vừa reo lên:

  • Mình thích kem dâu quá! Hơii… Tiếc thật, hết mất rồi… 

Chuột Típ buồn bã thở dài, liếm nốt ít kem còn lại dính trên thìa.

  • Này Chuột Típ, sao giờ này con chưa đi ngủ. Con phải đi ngủ đúng giờ để giữ gìn sức khỏe của mình chứ.
  • Dạ, con ăn xong sẽ đi ngủ ngay mẹ ạ.
  • Muộn thế này rồi mà còn ăn kem nữa à! Con sẽ bị sâu răng cho mà xem. Mau, đi đánh răng, rửa tay thật sạch rồi về giường ngủ thôi.

Nghe mẹ nhắc, Chuột Típ liền đi đánh răng. Chú nhủ thầm:

  • Kem ngon quá mà, ăn xong rồi mình đi đánh răng thì không có bị sâu răng đâu, hihi.
  • Con nhớ đóng chặt tuýp kem đánh răng vào đấy nhé! – Mẹ nhắc Chuột Típ.
  • Dạ mẹ.

Đánh răng xong, Chuột Típ về phòng. Chú nằm trên giường, đắp lên mình chiếc chăn mềm mại, bên cạnh là bạn gấu bông Tét-đi, Típ gục mẹ:

  • Mẹ ơi, con đánh răng xong rồi! Mẹ kể chuyện cho con nghe đi! Con muốn nghe một câu chuyện trước khi ngủ ạ.
  • Được rồi, hôm nay con muốn nghe mẹ kể chuyện gì nào?
  • Mẹ kể cho con nghe “Bạch Tuyết và bảy chú lùn” đi mẹ.
  • Ơ, truyện này mẹ đã kể cho con nghe nhiều lần rồi mà.
  • Con… con muốn nghe nữa, mẹ kể đi mà mẹ.
  • Được rồi, mẹ kể xong là con phải ngủ ngay nhé.
  • Con biết rồi ạ.
  • “Ngày xửa ngày xưa, giữa mùa đông giá rét, tuyết rơi trắng như bông, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ, bà mải nhìn tuyết nên kim đâm phải tay, ba giọt máu rơi xuống tuyết. Thấy máu đỏ pha lẫn tuyết trắng thành một màu tuyệt đẹp, bà nghĩ bụng: “Ước gì ta đẻ được một người con gái, da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ khung cửa này”.
  • Hay quá, mẹ kể tiếp đi.
  • “Sau đó ít lâu, bà đẻ một cô gái trắng da như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như mun, vì vậy bà đặt tên con là Bạch Tuyết…”

Sau khi mẹ kể hết câu chuyện “Bạch Tuyết và bảy chú lùn”, Chuột Típ vẫn chưa chịu đi ngủ. Chú nài nỉ mẹ:

  • Mẹ ơi, con vẫn chưa buồn ngủ. Mẹ kể cho con nghe thêm một câu chuyện nữa đi ạ.
  • Thôi, không được đâu, ngủ đi nào Típ yêu quý, muộn rồi con ạ.

Mẹ hôn lên trán Típ, chúc chú ngủ ngon và rời khỏi phòng, nhưng Típ vẫn chưa ngủ liền. Một lúc sau chú ngồi dậy, ôm theo bạn gấu bông đi ra khỏi phòng:

  • Hơi… Còn sớm lắm, mình vẫn chưa muốn đi ngủ đâu… Đi nào, Tét-đi, chúng mình cùng đi tìm mẹ nghe kể chuyện thôi. Nằm trên giường chán quá. Chẳng có gì hay ho cả.

Chuột Típ mon men đi vào phòng bố mẹ. Típ gọi:

  • Mẹ ơi! Con không buồn ngủ! Mẹ kể cho con một câu chuyện nữa đi.
  • Suỵt… Khẽ thôi Típ, con sẽ làm bố thức giấc đấy. Sáng mai bố còn phải đi làm sớm.

Típ nhõng nhẽo với mẹ:

  • Mẹ ơiii, con không muốn về giường ngủ đâu, huhu, con muốn nghe mẹ kể chuyện thôi…

Mẹ liền ngồi dậy, bế Típ đến bên cửa sổ rồi nhẹ nhàng giải thích:

  • Con thấy không? ban đêm trời rất tối, mọi người đều phải đi ngủ. Ông mặt trời, bông hoa hay các bạn thú trong rừng cũng đi ngủ hết rồi. Chúng ta phải nghỉ ngơi để sáng hôm sau có sức khẻ mà làm việc, học tập, vui chơi. Bố mẹ cũng phải đi ngủ để sáng mai dậy sớm. Và con cũng vậy, con phải đi ngủ để ngày mai không bị trễ học, con hiểu chưa?!
  • Nhưng mẹ ơi, con muốn nghe mẹ kể thêm một câu chuyện nữa.
  • Típ ạ, con phải ngoan ngoãn vâng lời người lớn, không được vòi vĩnh như thế.
  • Hôm nay mẹ chỉ kể cho Típ 1 câu chuyện thôi. Nếu con luôn ngoan ngoãn đi ngủ đúng giờ, mẹ sẽ thưởng cho con 2 câu chuyện có được không?
  • Mẹ hứa đấy nhé. Con hiểu rồi, con sẽ về phòng ngủ ngay. Con chúc mẹ ngủ ngon ạ.
  • Ừm, mẹ hứa, chúc con ngủ ngon.

Nghe mẹ nói xong, Chuột Típ ngoan ngoãn trở về giường rồi nhắm mắt ngủ. Thế rồi chú chìm vào một giấc mơ thật đẹp.

6Các con thấy bạn Chuột Típ trong câu chuyện vừa rồi như thế nào? Chúng ta đừng đi ngủ muộn như bạn ấy nha. Bởi vì ban ngày chúng mình đi, đứng, chạy nhảy khiến đôi chân mỏi nhừ. Chúng mình dùng đôi tay làm việc, xúc thức ăn, vẽ tranh tô màu khiến đôi tay cũng rất mỏi. Còn cái đầu bé xíu phải nghĩ ngợi nhiều, bạn ấy cũng cần được thư giãn nữa. Còn có bạn Tim này, bạn Phổi này, Dạ dày này,… Tất cả các bạn ấy đều cần được nghỉ ngơi. Vì vậy chúng mình nên ngoan ngoãn đi ngủ sớm, vừa không dậy muộn, không bị trễ giờ học, vừa nâng cao sức khỏe nữa. 

Ngoài ra, trong câu chuyện, chúng ta còn thấy bạn Chuột Típ đã vòi vĩnh mẹ kể thêm truyện cho chú nghe rồi chú mới đi ngủ. Như vậy là chưa ngoan các con ạ. Chúng mình không nên vòi vĩnh bố mẹ, mà phải luôn vâng lời người lớn nha. Chắc chắn người lớn sẽ thưởng cho con nếu con biết vâng lời đấy. 

Cả ngày con đi học

Rồi chạy nhảy vui chơi

Thân thể đã mệt nhọc

Khi con trở về nhà.

 

Con phải đi ngủ sớm

Để thân thể nghỉ ngơi

Sáng mai còn dậy sớm

Sẽ cảm thấy yêu đời.

 

Giấc ngủ rất quan trọng

Hãy vâng lời mẹ cha

Nằm ngoan và nhắm mắt

Mơ giấc mơ hiền hòa.

 

Bây giờ sau khi nghe truyện xong, các con nhớ đi ngủ đúng giờ nha. Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong chương trình “ƯƠM HẠT GIỐNG LÀNH” kỳ sau.

 

Mến chào tạm biệt các con!

Chương trình do Công ty Cổ phần Truyền thông Giáo dục Thương mại Dịch vụ PHƯƠNG MINH thực hiện. 

Phương Minh

Nội dung mới

Contact Me on Zalo