Những ngày đông giá lạnh sắp đến, thức ăn mỗi lúc một khan hiếm, những chú chim nhạn tập hợp lại bàn bạc với nhau:
- Trời sắp lạnh rồi, thức ăn ở đây không còn nhiều nữa. Chúng ta phải bay về phương Nam kiếm thức ăn và làm tổ thôi.
- Phải đấy, thời tiết lạnh quá, tụi mình sẽ chết cóng mất.
Chú chim én đầu đàn khuyên nhủ cả đàn:
- Quãng đường bay về phương Nam tuy xa nhưng ở đó ấm áp và nhiều thức ăn hơn ở đây. Chúng ta tạm bay về đó, khi nào thời tiết dễ chịu hơn, chúng ta lại bay về. Mọi người nên cố gắng nha, bay sát vào nhau để tránh bị lạc đàn.
- Dạ, chúng em biết rồi ạ.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, tất cả cùng cất cánh. Bầy chim vô tình không để ý rằng đã có mộtngười biết được sinh hoạt thường kỳ của chúng. Người đó là tên bẫy chim của nhà Vua.
Tên bẫy chim đã chuẩn bị một kế hoạch thật kĩ lưỡng. Hắn dậy rất sớm, sắp sẵn cung tên, mang theo một con chim mồi rất khôn. Con chim mồi có thể dụ dỗ các con chim khác để tên bẫy chim dễ dàng thực hiện công việc săn bắt. Hắn còn đem theo một chiếc lưới vừa rộng, vừa dài giăng ngang thung lũng trên đường bay qua của bầy chim nhạn.
- Hahaha, lần này ta sẽ bắt được cả đàn chim cho mà xem.
- Aaa… mình nghe thấy tiếng chim rồi..
Hắn nghe có tiếng chim nhạn ríu rít gọi đàn. Hắn vuốt ve con chim mồi rồi giả tiếng chim khẽ kêu lên vài tiếng. Con chim mồi buồn bã, ủ rũ, không đáp lại hắn.
- Uả sao kì vậy, sao mày không bay đi dụ dỗ đàn chim kia cho ta hả, vô dụng thiệt mà.
- Ch..í..t… ch..í..t… c..h…í..t…
Con chim mồi kêu lên vô cũng yếu ớt và không chịu bay đi.
Giữa lúc đó trên không trung, cả đàn chim nhạn xếp hàng thứ tự bay về phương Nam. Bỗng chim đầu đàn nhìn thấy dưới thung lũng có một con chim nhạn, lông cánh phờ phạc, đôi chân bị trói vào nhau và đôi mắt u buồn.
- Ôi, bạn mình sao lại bị trói đau đớn thế? Mình phải cứu bạn ấy mới được.
Chim đầu đàn muốn cứu bạn mình nên sà thấp hơn nữa. Không ngờ, trong khi đôi mắt chỉ để ý đến con chim mồi đau thương, chim nhạn đầu đàn sa vào lưới của tên đánh bẫy, đầu chim lọt trọn vào một mắt lưới, đôi cánh cũng bị kẹt vào trong những dây tơ.
- Áaa… mình bị kẹt vào lưới rồi
Chim én đầu đàn vùng vẫy nhưng càng vùng vẫy, chim càng bị quấn chặt vào lưới, lông chim bị đẩy ngược lên không tài nào gỡ ra được.
- Chít… chít… chít… các bạn ơi, mình bị kẹt rồi.
Nghe tiếng kêu cứu, bầy nhạn trên không sà xuống:
- Ối… chúng ta mau cứu anh ấy thôi các bạn ơi
- Nhưng… làm cách nào bây giờ? Tụi mình sẽ bị tóm mất.
Từ trong bụi cây, tên bẫy chim đang tóm lưới lại.
- Haha… tau bắt được mày rồi nhé. Ngày mai làm thịt dâng lên Hoàng thượng thôi…
Bỗng có một con nhạn từ đâu vụt sà thấp xuống, bay quanh cả đàn chim, kêu lên những tiếng dài não nuột như là những tiếng khóc than.
- Chít…chít… chim đầu đàn ơi, sao bạn lại bị rơi vào bẫy thế kia.
- Bạn ơi, bạn mau bay đi đi, không khéo lại rơi vào bẫy như mình đấy.
Cả đàn chim nhạn nhao nhao:
- Bạn ơi, bạn sẽ bị bắt đấy, mau bay đi đi bạn, nguy hiểm lắm.
- Không được đâu, mình phải cứu chim đầu đàn mới được.
Người bẫy chim giơ tay xua đuổi:
- Xùy xùy… đi chỗ khác, đừng phá miếng mồi ngon của tao.
Dù vậy, chim vẫn không chịu bay đi. Giận dữ, hắn nói:
- Tao mà có sẵn cung tên đây thì tao cho mày một phát để mày cùng chết theo bạn mầy.
Lời nói hung bạo ấy vẫn không làm cho chim nhạn kia sợ hãi. Chim cứ quần đi, quần lại bên chim đầu đàn, có lúc như muốn đâm sầm vào trong lưới và hai ba lần suýt bị người bẫy chim nắm được.
- Âyy… con chim chết tiệt kia, tao đã tha cho mạng sống mà còn không chịu bay đi nữa hả. Đúng là cái đồ ngu ngốc mà.
Chửi rủa đã chán, tên bẫy chim lụi cụi lần hết tay lưới. Tay hắn đã nắm được chim đầu đàn và lần gỡ chim ra.
- Ui chao… bộ lông con chim này đẹp quá. Mình phải bắt sống nó về, chắc nhà Vua sẽ rất thích đây.
Phải như mọi lần, hắn chỉ làm trong nháy mắt là xong để giăng lưới lại, chờ bắt thêm con chim khác. Nhưng lần này hắn không thể nhanh tay được. Hắn thấy bộ lông trắng nõn của chim đầu đàn đẹp quá nên cẩn thận từng tí một.
Tên bẫy chim cầm chim đầu đàn trong tay, ngồi xuống một phiến đá, bên cạnh lồng. Hắn để ý rằng từ nãy đến giờ, chim nhạn kia vẫn theo sát nó, quấn quít bên chim đầu đàn, tiếng kêu khan trông rất thảm thương. Bỗng nhiên tên bẫy chim tự nghĩ:
- Con chim nhạn đầu đàn đẹp đẽ này mới đáng quý làm sao. Nếu đem chim nhổ trụi lông đi, chọc tiết để dọn cỗ cho nhà Vua thì thật uổng phí quá. Hay là mình trả chim lại cho tự nhiên nhỉ…
Nhưng liền sau đó, hắn nhớ lại nét mặt giận dữ của Vua, hắn sẽ bị quở mắng, hắn sợ lắm:
- Không… không… không thể được! Gia đình mình sẽ chết đói mất…
Tên bẫy chim mở nắp lồng và nhốt chim nhạn đầu đàn vào. Nhưng hắn lại thấy chim ngạn kia sà ngay xuống bên lồng, hai chân bám vào hai vành tre. Mồm cất tiếng kêu thê thảm, máu miệng trào ra, chảy thành hai vạch đỏ trên đám đông trắng dưới cổ chim.
Tên bẫy chim ngừng tay lại, ngẫm nghĩ rằng:
- Ôi… tình bạn giữa con chim này làm mình cảm động quá. Loài chim còn biết thương nhau đến nỗi quên thân mạng như thế này, mình… mình lại nhẫn tâm giết hại chúng sao?
Nói rồi, hắn mở cửa lồng thả chim ra. Chim đầu đàn bay thẳng lên cao cùng với chim nhạn kia, cất tiếng vui mừng như để cảm ơn rồi nhập vào đàn.
- Aaa, mình được tự do rồi. Cảm ơn sự dũng cảm của bạn đã cứu mình.
- Vui quá anh ơi, chúng ta tiếp tục bay về phương Nam thôi.
Cả đàn chim quấn quít lấy nhau, vỗ cánh tưng bừng rồi tiếp tục bay về phương Nam. Khi thả chim xong, người bẫy chim chợt thấy mình đứng trước cảnh tình khó xử:
- Mình mà về tay không thế này sẽ bị Vua trách phạt cho xem. Mình biết ăn nói làm sao bây giờ? Nhà Vua mà nổi giận cắt chức mình thì gia đình, vợ con mình sẽ ra sao?
Suy tính hồi lâu, hắn chỉ thấy còn cách là trình bày hết sự thật và trông mong nhà Vua sẽ thương tình mà tha tội cho hắn.
Hắn lủi thủi trở về, lòng nặng một nỗi lo âu. Vua cho gọi hắn đến, muốn xem những chim nhạn mà hắn vừa bẫy được. Nhà Vua nhìn con chim nhạn lông trắng tuyết đầu cúi gục buồn thảm, trong chiếc lồng tre nhỏ và hỏi tên bẫy chim:
- Chim nhạn kia có bộ lông trắng đẹp như thế, sao trông buồn thảm vậy!
Hắn quỳ xuống tâu:
- Tâu Bệ hạ, đây là con chim nhạn mồi. Lông chim nhạn đều màu trắng như tuyết. Thần đã dùng nó để nhử các chim nhạn khác bay sà vào lưới để bắt chúng dâng thịt cho Bệ Hạ.
- Ta khá khen cách bẫy chim của ngươi. Lấy chim nhạn để giết chim nhạn. Hay quá! Vậy hôm nay ngươi đã bắt được bao nhiêu con?
Tên bẫy chim cúi đầu sát đất và run run cất tiếng thưa:
- Tâu Bệ Hạ… Hôm nay …Thần… thần bẫy được con chim nhạn đầu đàn, lẽ ra phải dâng lê cho Bệ Hạ. Nhưng vì con chim nhạn khác đã không sợ chết, lăn xả vào chim đầu đàn mà kêu than thảm thiết đến nỗi trào máu miệng ra, suýt chết ngất đi. Nhìn thấy cảnh tượng đau thương ấy, Thần đã mủi lòng nên đã thả chim ra. Thật là Thần đắc tội với Bệ Hạ. Cúi xin Bệ Hạ rộng lòng tha thứ.
Nhà Vua truyền đỡ tên bẫy chim dậy. Vừa đứng lên, hắn phân vân lo lắng không biết nhà Vua sẽ xử trí với hắn như thế nào? Bỗng hắn nghe nhà Vua phán:
- Ngươi đã tự tiện giải quyết, như thế là phạm tội rất nặng. Tuy nhiên ngươi đã dám trình bày lại sự việc trước mặt ta, nên ta cũng vui lòng tha thứ.
- Vâng, Thần xin đội ơn Bệ Hạ.
Sau khi tên bẫy chim lạy tạ lui ra, Nhà Vua nghĩ rằng:
- Loài chim thú mà còn biết thương yêu nhau đến quên mạng sống như vậy! Ðến cả tên bẫy chim mà còn xúc động để thả chúng ra. Lẽ nào, ta là một vị Vua lại không biết trải lòng thương yêu muôn loài.
Nghĩ rồi, Ngài quay sang các cận thần và bảo:
- Các khanh! Các khanh có nghe thấy không? Chim nhạn mà biết thương yêu nhau đến quên cả thân mạng, đó là một bài học cho chúng ta vậy. Riêng ta, ta muốn từ đây không sát hại đến chim nhạn. Ta sẽ không ăn thịt chim nhạn nữa.
Rồi quay sang tên bẫy chim, nhà Vua nói:
- Ta khá khen cho ngươi đã thả chim nhạn đầu đàn. Ta còn dặn ngươi điều này nữa, hãy từ bỏ phương pháp dùng chim nhạn để sát hại chim nhạn đi. Điều đó không tốt lắm đâu.
- Dạ thưa Bệ Hạ, điều đó có nghĩa là?
- Nghĩa là ngươi hãy mở cửa lồng, thả cho chim nhạn mồi trở lại tự do, trở về với đất trời cao rộng đi. Chắc chắn nó sẽ không còn u buồn nữa.
Tên bẫy chim làm theo ý Vua. Con chim mồi bay khỏi lồng, cất tiếng hót ríu rít. Trong lòng mọi người đều cảm thấy vô cùng vui mừng.
Qua câu chuyện vừa rồi, các con thấy đó, chú chim nhạn đã rất dũng cảm để cứu chim nhạn đầu đàn đúng không? Đến nỗi nó đã làm lay chuyển cả lòng hung bạo của tên bẫy chim, và còn lay động cả nhà Vua, để rồi từ đó đức Vua không ăn thịt chim nhạn nữa.
Các con nhớ nha, các con vật xung quanh chúng ta đều là người bạn của mình, chẳng hạn như bạn cún con, mèo con, vịt con này,… con tuyệt đối không được hành hạ chúng hoặc trêu chọc chúng nha. Các con cần yêu thương và bảo vệ các bạn ấy thật tốt. Ngoài ra, khi thấy chú cún, chú mèo của người khác ở công viên, trước khi muốn cưng nựng thì hãy xin phép người chủ vật nuôi nhé. Điều này con sẽ được mọi người khen là bé ngoan đấy.
Chú chim nhạn tốt bụng
Đã cứu chim đầu đàn
Sẵn sàng quên thân mạng
Chỉ hướng về bạn thôi.
Nhờ đó mà người khác
Lay động cả trái tim
Không còn tâm hung ác
Dần trở nên hiền lành.
Các bé nên học cách
Yêu động vật xung quanh
Để mỗi ngày con biết
Ươm lên hạt giống lành.
Cô Bồ Công Anh chúc cho các con sẽ luôn mỉm cười, gặp nhiều may mắn và được mọi người xung quanh yêu quý.
Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong những chương trình “ƯƠM HẠT GIỐNG LÀNH” kỳ sau nha.
Mến chào tạm biệt các con!
Chương trình do Công ty Cổ phần Truyền thông Giáo dục Thương mại Dịch vụ PHƯƠNG MINH thực hiện.
Phương Minh