Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất xa xôi, có một khu vườn nhỏ rậm rạp cây cối. Tất cả các loại cây đều sống vui vẻ và hòa đồng với nhau. Bỗng một ngày mùa xuân đẹp trời, có một loài hoa bung nở những cánh hoa đỏ thắm tuyệt đẹp.
Xin chào mọi người, tôi là Bông Hồng. – Bông Hồng cất tiếng chào.
Xương Rồng đáp:
- Oh, xin chào Bông Hồng, mình tên là Xương Rồng. Rất vui được biết bạn, cánh hoa của bạn đẹp thật đấy bông hồng ạ.
Bông Hồng liền tỏ ra kiêu hãnh trả lời:
- Dĩ nhiên rồi, không phải ai cũng vừa xinh đẹp lại vừa thơm như tôi đâu.
Câu trả lời của Bông Hồng khiến các bạn khác ngạc nhiên. Quả đúng là một bông hoa kiêu căng. Bông Hồng lại nói tiếp:
- Dù tôi mới nở hoa gần đây thôi, nhưng rõ ràng tôi là bông hoa đẹp nhất ở đây rồi… Hãy nhìn những cánh hoa sáng bóng của tôi đi, ha ha.
Nghe vậy, Bông Cúc lên tiếng:
- Có rất nhiều loài cây, loài hoa đẹp ở đây Bông Hồng à… Bạn chính là một trong số đó mà thôi, anh Xương Rồng cũng đẹp như bạn mà.
Bông Hồng lập tức phản đối:
- Cái gì? Sao lại so sánh tôi với cây xương rồng gai góc kia chứ?! Tôi đẹp hơn anh ấy rất nhiều!!!
Xương Rồng rất buồn vì những gì anh ấy nghe được, nhưng anh không nói gì thêm.
Bông Cúc bảo:
- Ôi, bạn không nên nói như thế với anh Xương Rồng. Bạn cũng có nhiều gai mà.
- Đúng vậy! Nhưng bạn nghĩ sao mà so sánh một cây xương rồng với một loài hoa xinh đẹp như tôi. Hứ. Bạn thì biết gì về cái đẹp chứ? – Bông Hồng tức giận trả lời.
Tất cả loài cây nghe vậy đều lắc đầu quay đi.
Càng ngày, Bông Hồng càng trở nên kiêu căng. Do nghĩ rằng mình là bông hoa đẹp nhất, nên gặp ai Bông Hồng cũng không ngớt lời dè bỉu. Vì vậy mà dần dần không còn ai thích chơi với Bông Hồng nữa.
Rồi mùa hè đến, cây Xương Rồng nhờ uống nước mà anh ấy đã tích trữ cho mình một lượng nước trong thân cây. Còn Bông Hồng xinh đẹp bắt đầu héo mòn vì khát.
- Hỡi ơi… ở đây liệu có mưa không vậy? Tôi sắp chết vì khát rồi. Tôi… tôi cũng không còn xinh đẹp nữa. Huhu
Bông Cúc nói:
- Bạn có thể nhờ anh Xương Rồng giúp đỡ mà, anh ấy có dự trữ nước trong thân cây đấy.
- Ồ… thật vậy sao…
Bông Hồng tỏ ra hối hận vì trước đây cô ấy đã nói những lời không tốt với Xương Rồng. Rồi một cánh hoa khô héo rơi xuống, cô đã bỏ đi niềm kiêu hãnh của mình để nhờ sự giúp đỡ của Xương Rồng:
- Anh Xương Rồng ơi… Em xin lỗi vì những lời mà em đã nói với anh, đã nói với mọi người. Anh giúp em với nhé…
Thấy Bông Hồng thật lòng, các bạn cũng không giận nữa. Xương Rồng không ngần ngại chia sẻ nước của mình cho Bông Hồng. Từ vết nứt trên thân cây, rỉ ra những giọt nước ngọt ngào và mát mẻ. Bông Hồng có sức sống trở lại, những cánh hoa vươn ra hứng những giọt nước từ Xương Rồng. Kể từ đó, Bông Hồng học cách không đánh giá bạn bè qua vẻ bề ngoài nữa. Bởi vì mọi người có khác nhau như thế nào thì họ đều có nét đẹp và giá trị riêng của mình.
Qua câu chuyện vừa rồi, các con thấy đó, những lời nói không hay, không dễ thương của chúng ta, sẽ khiến mọi người xung quanh tổn thương, thậm chí có thể gây ra sự đổ vỡ trong các mối quan hệ. Chúng ta đừng xem mình là tài giỏi nhất, xinh đẹp nhất mà xem thường người khác nhé. Thay vào đó, hãy luôn đối xử chân thành với nhau và yêu thương nhau bằng tấm lòng chân thật nhất. Bởi vì, chỉ có tình yêu thương lẫn nhau mới là thứ quý giá nhất, mới đem lại an vui, hạnh phúc cho nhau mà thôi. Chỉ khi các con biết đối xử tốt với mọi người, yêu quý mọi người, thì mỗi khi con gặp khó khăn, người khác sẽ rất vui vẻ giúp đỡ con, dù trong bất kể hoàn cảnh nào.
Cô chúc các con luôn chăm ngoan, học giỏi và luôn được mọi người yêu thương, giúp đỡ nhé! Mến chào và hẹn gặp lại các con trong câu chuyện kì sau!
Phương Minh