Sư Tử Và Kiến Càng – Kể chuyện bé nghe – Phương Minh Media & Education

Lời Phật Dạy

Ngày xưa, trong một khu rừng, có một chú sư tử là chúa tể của muôn loài. Nhưng sư tử ta rất cô độc, chỉ lủi thủi một mình mà không có ai thân thiết để tâm sự, chơi đùa. Thế là sư tử quyết định đi tìm bạn. Sư tử nghĩ ngợi:

  • Mình là chúa sơn lâm mà, thế thì những người bạn của mình đều phải to lớn và mạnh mẽ thì mới xứng tầm chơi với mình.
  • Đúng rồi, phải thế. Khi chúng kiếm được mồi ngon, nhất định chúng sẽ chia cho mình, lại nhỡ khi mình lâm nạn, chúng cũng có thể giúp sức với mình mà chiến thắng kẻ thù.

Nghĩ thế nên sư tử chỉ kết bạn với những loài có ngà nhọn, vuốt sắc, nanh dài, mạnh mẽ như voi, cọp, gấu, lợn rừng mà thôi. Chú không kết bạn với các con vật mà chú cảm thấy  bé nhỏ và yếu ớt bao giờ.

Một hôm, sư tử đang nằm nghỉ dưới gốc cây thì có một con kiến càng bò đến bên cạnh. Kiến càng bé nhỏ ngỏ lời:

  • Dạ em chào anh sư tử! Trông anh thật oai nghi, thân hình anh to lớn vạm vỡ biết bao.

Sư tử liền vênh mặt:

  • Haha, hiển nhiên rồi! Ta đây là chúa sơn lâm mà, tất cả con thú trong khu rừng này đều phải kính trọng và nể sợ ta.
  • Tuyệt quá! Giá như em có thể kết bạn với anh thì tốt biết mấy. Anh có thể cho em làm bạn với anh được không?

Sư tử liền gạt đi mà nói:

  • Cái gì? Mi nói sao? Làm bạn với ta á?
  • Ta là chúa sơn lâm, mà đi kết bạn với loài kiến như mi hay sao?! Thử hỏi xem, mi có thể giúp được gì cho ta. 
  • Ta nói cho mi biết… Mồi của mi kiếm được không phải là thức ta ăn hằng ngày. Hơn nữa, mi có sức mạnh gì để giúp ta khi xảy ra hoạn nạn. Ta làm bạn với mi, thì các bạn của ta sẽ cười chê ta mất! Bạn của mi là các loài sâu bọ nhỏ bé mà thôi, mau bò đi nơi khác mà kết bạn đi!

Kiến càng nghe sư tử nói thế, chú rất buồn rồi bò đi nơi khác ngay.

Không lâu sau, một biến cố đã xảy ra đối với chúa sơn lâm. Trong lúc ngủ, sư tử bỗng tỉnh dậy vì cảm thấy ngứa ngáy trong tai rất khó chịu. Không rõ vì sao?! Càng lâu càng thấy nhức nhói, không tài nào gượng dậy nổi, đành nằm nhịn đói suốt ngày. Bạn bè của sư tử kéo đến hỏi thăm thì thấy sư tử nằm rên hừ hừ: 

  • Huhuhu… các bạn ơi, các bạn xem trong tai mình có cái gì hãy lấy ra giúp mình với. Mình ngứa quá!

Voi già quan sát một lúc rồi nói:

  • Tôi chẳng nhìn thấy gì cả. Ngà tôi dài nên không thể cho vào tai bạn được!

Hổ cũng nói:

  • Tôi cũng đành chịu. Vuốt tôi sắc lắm, cho vào tai bạn có mà rách tai bạn mất!

Gấu, lợn rừng, trâu rừng, bò tót cũng lắc đầu. 

  • Xin lỗi sư tử, tôi cũng không nhìn thấy gì trong tai của bạn hết á. 
  • Tôi bận việc phải đi rồi, tạm biệt bạn!
  • Phiền phức nhỉ, có mỗi chuyện này mà làm mất thời gian của tôi quá!

Cuối cùng, chúng tản ra đi kiếm mồi, mặc sư tử nằm rên một mình.

  • Ối ối… các bạn bỏ đi hết rồi sao?! Tại sao không ai giúp mình hết vậy… Huhu, các bạn là bạn thân nhất của mình mà…

Kiến càng ở gần đó nghe tin sư tử đau tai, không để bụng chuyện cũ, chú liền sốt sắng đến thăm. 

  • Anh sư tử ơi, anh sư tử. Anh bị đau lắm phải không?
  • Thấy ta nằm rên mà còn phải hỏi sao? Ơ, lại là con kiến bé nhỏ nhà ngươi à! Ngươi đến đây để năn nỉ ta kết bạn với ngươi sao? Mau cút ra khỏi đây đi.
  • Không không, em nghe tin anh bị đau tai nên đến thăm ạ. Anh không muốn kết bạn với em cũng được, nhưng mà anh bị đau thế này, em lo lắng lắm. Hay anh để em bò vào trong tai của anh xem có gì nhé!

Nghe thế, sư tử có chút ân hận, nó nghĩ thầm:

  • Chao ôi… Lần trước bị mình hất hủi nhưng nó vẫn không để bụng, hôm nay lại còn đến thăm mình nữa chứ…
  • Được rồi, xem giúp anh nhé!

Thế là, Kiến càng bò vào tai sư tử, lập tức chú phát hiện một con bọ chét nằm kềnh ra đấy, bụng no căng. Kiến đốt cho nó tê dại đi, rồi kéo ra khỏi tai. Sư tử thấy nhẹ cả người. 

  • Anh sư tử ơi, đây này, chính là con bọ này đã cắn anh đấy! 
  • Há, thì ra là con bọ này đã hành hạ ta mấy ngày nay!

Bấy giờ sư tử mới hối hận xin lỗi kiến:

  • Cảm ơn em vì đã giúp anh! Anh cũng xin lỗi… vì lần trước đã đối xử không phải với em nha.
  • Không có gì đâu anh sư tử, được giúp đỡ anh thì em cảm thấy rất vui rồi. 
  • Uhm… em thật tốt bụng. Em đã giúp anh nhận ra một bài học về tình bạn. Từ nay, chúng ta hãy làm bạn với nhau nha! 
  • Ôi, thật sao? Em vui quá! 
  • Anh cũng rất vui khi có một người bạn vừa tốt bụng vừa vị tha như em, em kiến ạ!

Như vậy là, từ đó về sau, sư tử và kiến càng đã trở thành bạn tốt của nhau, cùng chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống.

Qua câu chuyện vừa rồi, các con thấy đó, ban đầu sư tử chê bai kiến càng nhỏ bé và không muốn kết bạn với kiến, thế nhưng, khi gặp hoạn nạn, kiến càng lại giúp đỡ sư tử mà không một chút toan tính. Qủa thật đây là một người bạn quý các con ạ. Chính tấm lòng vị tha của kiến càng đã giúp sư tử nhận ra rằng, nó không nên chê bai ngoại hình hay tính cách của bất kì một người bạn nào, mà phải biết sẵn sàng bao dung, yêu thương với tất cả những người bạn xung quanh mình. Chỉ có như thế, sư tử mới có thể có được những tình bạn đẹp.

Câu chuyện này cũng khuyên các bạn nhỏ hãy kết bạn với những người bạn chân thành chứ không phải những người mình có thể lợi dụng. Có câu tục ngữ rằng “Chọn bạn mà chơi”, có nghĩa là chúng ta phải biết kết bạn và học hỏi những điều tốt lẫn nhau, và đừng bắt chước những điều xấu từ bạn bè xung quanh, các con nhé! 

Câu chuyện “Sư tử và Kiến càng” đến đây là hết rồi. Cô chúc cho các con luôn khỏe mạnh, chăm ngoan, và xây dựng cho mình được nhiều tình bạn đẹp. Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong câu chuyện tiếp theo của chương trình “Ươm hạt giống lành” kỳ sau nha.

Mến chào tạm biệt các con!

Phương Minh

Nội dung mới

Contact Me on Zalo