Lá Gan Của Khỉ – Kể chuyện bé nghe – Phương Minh Media & Education

Lời Phật Dạy

Ngày xưa, có hai vợ chồng Rùa sống trong một hang động. Một hôm, Rùa vợ ăn không tiêu nên bị đau bụng.

  • Anh ơi… bụng em đau quá…. ôi…ôi 
  • Sao thế em ơi? Em có sao không?
  • Em… em đau lắm, anh đi mời thầy thuốc về khám cho em với…đau thế này thì chết mất thôi!

Rùa chồng cho mời rất nhiều thầy thuốc giỏi đến chữa bệnh, nhưng bệnh không thuyên giảm mà ngày càng trầm trọng hơn. Có chú Tôm đi qua hang Rùa, nghe có tiếng rên liền hỏi:

  • Anh rùa ơi! Trong nhà có ai bị bệnh sao… em nghe có tiếng rên thảm thiết  quá.
  • Mấy hôm nay vợ anh bị bệnh vì ăn không tiêu. Anh không biết phải làm sao nữa…
  • Thế á… Thật tội nghiệp chị quá. Chị đau mấy hôm rồi?
  • Ba hôm rồi em ạ… hôm ấy, vợ anh ăn nhiều, sau đó thì đau bụng dữ dội, tới hôm nay vẫn chưa hết nữa. Anh lo lắng quá.
  • Haizz… Thế anh có mời ai đến chữa bệnh cho chị chưa?
  • Có… Anh có mời nhiều thầy thuốc giỏi đến đây rồi, nhưng không thuyên giảm tí nào cả… Anh lo quá em ơi.. huhu. Cô ấy sẽ chết mất!
  • Ah!… em biết thứ thuốc này hay lắm, có thể làm chị hết bệnh liền, nhưng… thứ thuốc này hơi khó tìm.

Nghe thấy thế, Rùa mừng rỡ van xin: 

  • Thế thì hay quá…  Anh xin em… Vợ anh đang đau lắm… Em chỉ nơi nào tìm được thuốc cho anh đi, anh không bao giờ dám quên ơn em đâu.
  • Ơn nghĩa gì anh Rùa ơi, em chỉ sợ thứ thuốc này khó tìm thôi…
  • Khó thế nào anh cũng sẽ quyết tìm cho bằng được, chỉ cần vợ anh hết bệnh thôi… Em mau mau chỉ giúp anh đi… 

Tôm vừa nói vừa chỉ tay về phía hòn đảo:

  • Em biết có một loại thuốc. Nó quý giá lắm, đó chính là lá gan của Khỉ. Nếu muốn vợ anh hết bệnh, anh mau mau đi tìm thứ thuốc ấy đi. Nhà Khỉ ở hòn đảo bên kia sông.
  • Nhưng… có thật là lá gan của khỉ có thể chữa được bệnh không em?
  • Anh cứ tin em, em nghe bảo có được lá gan của khỉ thì dù là bệnh nào cũng chữa được cả.
  • Cảm ơn em, Tôm ơi. Cảm ơn em đã chỉ giúp anh, anh sẽ bơi sang bên kia ngay.
  • Không có gì đâu anh Rùa, em về nhà nha. Em chúc chị Rùa mau hết bệnh ạ.

Nói xong Tôm bơi đi. Rùa chồng trở vào nhà nói với vợ:

  • Em ơi em, có cách rồi, Tôm mới chỉ cho anh một thứ thuốc… Bây giờ anh sẽ đi sang hòn đảo bên kia sông để tìm… Em ở nhà nằm yên một chỗ chờ anh, nhớ đừng đi đâu hết nghe không. Anh ráng đi mau về sớm với em.
  • Dạ được… anh đi đi, anh đi cẩn thận, em sẽ ráng chịu đau…

Dặn dò xong, Rùa chồng vội vã bơi sang bên kia sông ngay trong đêm tối vì nóng lòng tìm được lá gan của khỉ. Vừa bơi, Rùa vừa suy nghĩ:

  • Haizz… mình phải ăn nói làm sao để Khỉ chịu cho mình lá gan bây giờ?
  • Thôi… cứ bơi sang đấy gặp Khỉ rồi tính.

Mất 1 giờ đồng hồ, Rùa mới bơi sang được bờ bên kia. Vừa bò lên bờ, Rùa cất tiếng gọi:

  • Cho tôi hỏi có ai ở đây không?
  • Khẹc khẹc, Ai đó?
  • Là tôi, Rùa đây.
  • À, tưởng ai đâu xa lạ. Là anh Rùa bên kia sông đây mà. Hôm nay anh đến đây chơi hay có việc gì không? Mà sao anh qua tối thế này? Sao không đợi sáng mai rồi hẳn qua.
  • Ồ… không có việc gì cả, tại đêm nay trăng đẹp nên anh ghé qua thăm em thế thôi.  

Khỉ nhảy tới nhảy lui trên cành cây vui vẻ bảo: 

  • Haha… Em vui quá, em cũng đang buồn mà không biết nói chuyện với ai.
  • Sao… sao em lại buồn? Em buồn chuyện gì? – Rùa gỉa vờ hỏi
  • Từ trước tới nay, em sống ở đây có một mình à, con cháu của em nó bỏ lên rừng hết rồi, nó không thích sống ở hòn đảo này. Nên em buồn lắm, chẳng có ai để tâm sự cả…
  • Vậy à… Vậy anh sẽ thường xuyên qua chơi với em nhé.
  • Khẹc khẹc… Thật thế thì vui quá! Từ trước tới nay em cứ tưởng anh lặng lẽ khó gần, khó chịu lắm, nhưng anh nói chuyện hiền lành, vui vẻ quá
  • Ôi… Sao em tưởng là anh khó chịu? Sao em lại nghĩ thế? Anh thân thiện lắm… Không tin, em xuống gần đây nói chuyện cho vui, em ở trên cây cao, anh ngó lên hoài mỏi mắt quá.
  • Khỉ liền nhảy xuống ngồi gần Rùa. Rùa giả vờ thân thiện:
  • Wow… Em chuyền cây giỏi ghê, thật ngưỡng mộ 
  • Em thích được chạy nhảy, leo trèo lắm. Với lại em thích ngắm trăng nhất, những đêm trăng đẹp thế này, em thích ngồi ngắm trăng một mình bên bờ sông.

Nghe Khỉ nói, Rùa cố lấy giọng bình thản. Rùa biết rằng nếu xin khỉ lá gan, khỉ sẽ không cho vì nó sẽ chết. Vậy nên Rùa liền nghĩ ra một cách để lấy bằng được lá gan của khỉ:

Khỉ ngạc nhiên:

  • Sao… sao?  Cá ca hát ra sao? Anh nói rõ em nghe với. 
  • Ở chỗ anh ở, buổi sáng lúc mặt trời vừa mọc, cá sẽ hát để chào đón bình minh. Tiếng nhạc của cá hòa cùng tiếng nước chảy trên đá, tuyệt vời lắm.

Mắt Khỉ sáng rực lên:

  • Khẹc khẹc, thật thế á… Em ở bên này chưa bao giờ nghe cả. Ứơc gì em nghe được… Em không biết bơi, làm sao mà bơi qua đó để nghe bây giờ?
  • Ời ơi… Nếu em muốn nghe thì chuyện đó có khó gì đâu. Em hãy trèo lên lưng anh, anh sẽ đưa em qua đó.

Khỉ háo hức muốn đi nhưng còn chút do dự: 

  • Nhưng… có an toàn không anh Rùa? Nhỡ em bị ướt thì phải làm sao? 
  • Không sao, không sao… em cứ việc lên lưng anh, anh đưa em đi xem hòa nhạc, anh hứa sẽ để em an toàn, không ướt một sợi lông. 
  • Vậy thì tốt quá, cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng… nhưng em nặng quá, mà cái mai rùa của anh thì bé, em chỉ sợ làm anh mệt.
  • Húy… không sao đâu. Chở 3 chú khỉ như em anh cũng không mệt. Em đừng lo ngại gì cả. Em lên mau, chúng ta cùng đi cho kịp giờ.

Nghe cũng an tâm, Khỉ leo lên lưng Rùa. Rùa bò xuống sông bơi thật nhanh, lòng cảm thấy sung sướng vì đã gạt được Khỉ một cách dễ dàng. Ði được nửa đường thì trời đã hừng sáng. Khỉ hỏi:

  • Hình như em nghe có tiếng hòa nhạc phải không anh Rùa?

Rùa phá lên cười: 

  • Hahahahah

Khỉ ngạc nhiên hỏi: 

  • Chuyện gì làm anh cười có vẻ thích thú thế?
  • Anh cười em, cười sự ngốc nghếch của em. Làm gì có chuyện hòa nhạc nào… 
  • Anh nói gì lạ vậy? Không có hòa nhạc sao?
  • Em thật ngốc nghếch. Hahahah… không có đâu em ạ.
  • Nếu không có chuyện hòa nhạc thì tại sao anh lại chở em đi làm gì cho nặng?
  • Ờ thì… tại… tại anh cần lá gan của em để chữa bệnh cho vợ anh. Vợ anh bị đau bụng mấy ngày không hết, nghe Tôm bảo lá gan của em có thể chữa bệnh nên anh mới lừa em.
  • Ðúng vậy đó… haha… chỉ có cách đó mới lấy được lá gan của em thôi.
  • Phải làm sao đây? Phải làm gì bây giờ… Mình sắp bị giết trong tay con rùa độc ác này mất.

Lấy lại sự bình tĩnh, nó bảo: 

  • Nếu thế thì anh lầm to rồi anh Rùa ơi. Anh có nhấn chìm em cũng không tìm được lá gan nào đâu.
  •  Ơ… Tại sao lạ vậy?
  • Anh không biết sao, loài khỉ chúng em gan vốn để ở bên ngoài. Em thì có tính cẩn thận, nên trước khi leo trèo nhảy nhót, em thường để lá gan vào một cái hộp, bỏ cái hộp vào cái giỏ rồi cột cái giỏ ở trên đọt cây rất cao. Hồi nãy, anh đi gấp quá nên em quên mang theo nó đi rồi.

Rùa ngạc nhiên ngừng bơi. Khỉ nói tiếp: 

  • Phải chi anh đừng gạt em mà bảo: “Vợ anh đau nặng, anh cần lá gan của em để chữa bệnh cho vợ anh”, thì em không bao giờ từ chối. Nếu anh nói thật thì em sẵn sàng tặng chị Rùa lá gan của mình và sung sướng vì đã làm được một việc tốt.
  • À, té ra anh đến tìm tôi để lấy lá gan của tôi cho vợ anh uống à? Anh chở tôi đến giữa dòng sông này muốn nhấn chìm tôi chết đuối à… Rùa ơi, anh thật độc ác.
  • Nghe em nói anh thèm quá à, em cũng biết thưởng thức vẻ đẹp của đêm trăng nữa hả, nếu mà em nghe được đàn cá hát thì còn vui hơn nhiều.

Rùa cảm thấy ngượng ngùng không biết làm sao. Dáng điệu bình thản của Khỉ càng làm cho Rùa mắc cỡ hơn.

  • Anh… anh… không biết làm sao, anh thật xấu hổ vì đã lừa gạt một người bạn tốt như em.– Em hiểu, em hiểu tình cảnh của anh, nên không nỡ giận anh làm gì đâu. Em sẽ cho anh lá gan ở nhà. Thôi… anh mau chở em về hòn đảo lấy thuốc cho chị đi.

Rùa cảm ơn rối rít quay đầu bơi trở lại. Vừa đến đảo, Khỉ vội nhảy lên bờ, leo lên cây chuyền cành này sang cành khác. Chờ một lúc lâu, Rùa sốt ruột hỏi:

  • Khỉ ơi, anh chờ em lâu quá, lá gan của em để ở đâu?

Khỉ lượm một hòn đá to liệng xuống lưng Rùa và nói: 

  • Lá gan của tôi đó, đem về đi đồ con Rùa giả dối.

Bị hòn đá ném trúng lưng, tuy đau nhưng Rùa không kêu la. Rùa nghĩ thầm:

  • Chỉ tại mình có lòng hiểm ác định giết hại bạn để cứu mạng vợ mình. Khỉ giận mình là phải. 
  • Mình đã dối gạt Khỉ, từ nay làm sao dám làm bạn với Khỉ nữa
  • Chuyện này mà lan khắp hòn đảo, mình xấu hổ lắm… Huhuhu

Chỉ trong giây phút mà trong trí Rùa thoáng qua không biết bao ý nghĩ. Rùa ngước nhìn Khỉ với đôi mắt đầy hối hận:

  • Khỉ ơi…Anh rất ân hận về hành động độc ác của anh vừa rồi, xin em bỏ qua cho anh.

Nãy giờ Khỉ cũng ngạc nhiên không thấy Rùa có phản ứng gì khi liệng đá trúng lưng, mà trái lại Rùa có vẻ đã ân hận. Khỉ cởi mở bảo:

  • Em xin lỗi về hành động ném đá vừa rồi của em. Anh có sao không?
  • Cám ơn lòng tốt của em, anh không sao cả. Viên đá tuy to, nhưng lưng anh cũng khá cứng mà. 

Rùa từ từ bò lên khỏi mặt nước. Khỉ cũng tuột xuống khỏi cây. Khỉ đến gần Rùa thân thiện hỏi: 

  • Anh thật không sao cả phải không?

Quan sát Rùa thật kỹ lưỡng rồi Khỉ cười nói: 

  • Thấy anh không bị gì em mới an tâm. À mà chị nhà đau ra sao? Bệnh gì vậy anh?

Rùa kể rõ căn bệnh của vợ mình, nghe xong Khỉ nói:

  • Không sao đâu, anh đừng lo, em biết có thứ lá cây này trị bệnh đau bụng hay lắm. Để em hái rồi anh chở em đi trị bệnh cho chị nha. Anh  chờ em một tí.

Khỉ chuyền cây một lúc rồi trở lại với một nắm lá. 

  • Nào, nào… chúng ta đi thôi. Mau mau về chữa bệnh cho chị Rùa.

Lần này Rùa tiếp tục chở Khỉ trên lưng, nhưng Rùa không còn muốn hại Khỉ nữa. Chẳng mấy chốc, cả hai về đến hang Rùa. Khỉ trổ tài làm thầy thuốc.

  • Chị Rùa ơi, chị ngồi dậy uống thuốc nhé. Thuốc này em hái từ hòn đảo bên kia đấy. Chị mau uống đi.
  • Hừ… đau quá, đau quá.
  • Muốn hết đau chị mau uống đi, cơn đau sẽ không còn nữa đâu.
  • Được rồi… chị cảm ơn em nhé.

Uống thuốc Khỉ cho chẳng bao lâu, chị Rùa cảm thấy khoẻ khoắn và từ từ khỏi bệnh.

  • Ôi, anh ơi, em hết đau bụng rồi. Thuốc của Khỉ đưa thật hiệu nghiệm quá.

Hai vợ chồng Rùa cảm kích trước tấm lòng của Khỉ:

  • Em Khỉ ơi, em thật tốt quá, thế mà anh đã âm mưu hãm hại em. Anh thật không biết phải báo ơn em làm sao.
  • Khẹc khẹc… anh không cần đền ơn em đâu. Anh chị hãy sống thật tốt, tránh làm những điều xấu và thường xuyên giúp đỡ mọi người xung quanh, vậy là em vui rồi. Thôi, em chào hai anh chị, em trở về hòn đảo kẻo trời tối ạ.

Nói xong Khỉ nghiêng mình chào chị Rùa, Rùa chồng chở Khỉ thong thả bơi đi. Đến nhà, Khỉ nhảy lên bờ, hái một cành hoa vàng thật đẹp đưa cho Rùa và nói:

  • Cành hoa này em tặng cho chị Rùa ở nhà. Anh đem về cho chị giúp em nhé.
  • Cảm ơn em thật nhiều. Anh sẽ thường xuyên sang chơi với em. Em ở lại giữ gìn sức khỏe.
  • Tạm biệt anh Rùa ạ.

Rùa ngậm cành hoa vàng, chào anh bạn quý rồi sung sướng bơi đi.

Qua câu chuyện vừa rồi, các bé thấy đó, nếu mình ăn uống không hợp lí thì sẽ dễ bị đau bụng giống như chị Rùa. Vì vậy, các con hãy nhớ ăn uống đúng giờ và phải rửa tay thật sạch sẽ trước khi ăn. Chúng mình tuyệt đối đừng vừa ăn vừa xem tivi hay đọc sách, điều này không tốt cho hệ tiêu hóa đâu.Và ngoài ra, câu chuyện còn dạy chúng mình đừng lừa dối bạn bè. Hãy học cách trung thực, thật thà chia sẻ những khó khăn để mọi người giúp đỡ lẫn nhau. Anh Rùa muốn lừa Khỉ lấy lá gan nhưng cuối cùng kế hoạch của anh ấy cũng thất bại. Rùa đã kịp thời hối hận và thành thật chia sẻ khó khăn cùng với Khỉ.

Các con thấy không, chỉ có sự chân thành, tốt bụng mới giúp chúng ta vượt qua khó khăn, con ạ. Chúng mình còn thấy điều gì nữa? Đúng rồi, bạn Khỉ trong câu chuyện dù bị lừa vẫn không giận hờn anh Khỉ, ngược lại còn hái thuốc cứu chị Rùa và tặng chị ấy cành hoa, bạn Khỉ thật thông minh và tốt bụng phải không nào? Cũng may là bạn khỉ thật thông minh lanh lợi nên đã nghĩ ra cách nói với rùa lá gan của khỉ đã quên mất ở nhà. Lá gan như một dũng sĩ, luôn nằm trong cơ thể của chúng ta, là một cơ quan rất quan trọng làm nhiệm vụ hấp thụ chất dinh dưỡng, loại trừ các độc tố ra khỏi cơ thể. Nếu uống nước ngọt nhiều các con có thể sẽ làm hại lá gan của mình đó. Các bé nhớ học hỏi điều này nha.

Hôm nay con đi học

Có chuyện gì vui không?

Hay có gì mệt nhọc

Kể cô nghe đi nào.

 

Có chuyện gì đi nữa

Các con nhớ nói ra

Và giữ gìn lời hứa

Để mình luôn thật thà.

 

Con là món quà quý

Của ông bà, mẹ cha

Con siêng năng, chăm chỉ

Sẽ được thương nhất nhà.

Cô Bồ Công Anh chúc cho các con sẽ luôn được bạn bè yêu quý, mỗi ngày đến trường là một ngày vui. 

Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong những chương trình “ƯƠM HẠT GIỐNG LÀNH” kỳ sau nha.

Mến chào tạm biệt các con!

Chương trình do Công ty Cổ phần Truyền thông Giáo dục Thương mại Dịch vụ PHƯƠNG MINH thực hiện. 

Phương Minh

Nội dung mới

Contact Me on Zalo