Con Vẹt Hay Bắt Chước – Kể chuyện bé nghe – Phương Minh Media & Education

Lời Phật Dạy

Hằng năm, khi mùa xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, cũng là lúc muông thú trong khu rừng rủ nhau tới rừng hoa mở hội thi. Nào Voi, Gấu, Hổ, Lợn rừng… cùng trổ tài thi khỏe. Nào Khỉ, Vượn, Sóc… tranh nhau leo trèo. Còn các giống chim thì khoe nhau tiếng hót hay.

Mùa xuân năm nay, như thường lệ, các con thú và chim muông lại cùng nhau tụ họp để tìm ra ai có tài năng phi thường nhất. Lần này, trong bầy chim đến dự thi, có chú Vẹt với bộ lông sặc sỡ cũng hăm hở đi thi. Từ lâu, Vẹt ta là một chú chim có thể bắt chước được nhiều giọng hót khác nhau. Cho nên, Vẹt hí hửng tin chắc rằng, lần thi này, chú nhất định sẽ giành được giải thưởng cao nhất.

Trên đường bay đến rừng hoa, Vẹt ta nghênh ngang ngắm trời, ngắm suối. Gặp cô Bướm rừng, Vẹt hỏi:

  • Xin chào cô Bướm, cô xem… nếu như tôi đến dự hội thi năm nay, có giành giải Nhất được không?

Bướm đang mải mê sửa soạn đôi cánh của mình, nghe câu được, câu mất, tưởng Vẹt hỏi “có phải hội mùa xuân là vui nhất không”, liền đáp:

  • Đúng, đúng! Nhất đấy! Nhất đấy!

Vẹt ta khoái lắm, bay vù một chặp. Bay được một quãng nữa, Vẹt gặp Vượn đang tranh thủ tập hú bên bờ suối, Vẹt nhướn cổ hú theo. Vượn giật mình nhìn ra, thấy Vẹt giả giọng hay quá, liền khen:

  • Chà chà, cậu hú giỏi quá chứ! Y như tôi vậy, haha.

Vẹt có vẻ không bằng lòng với lời khen ấy, nó ngoảnh cổ bay đi:

  • Tự tin quá rồi anh Vượn ơi, Vẹt tôi đây mới là số một!

Bay thêm quãng nữa, gặp Tu Hú đang khổ công luyện giọng, Vẹt tỏ ra thương hại: 

  • Anh Tu Hú đang luyện giọng đấy à, vất vả quá nhỉ? À, lại còn đau họng nữa đấy…

Tu Hú nghe vậy tức lắm, nó bảo:

  • Tôi đang tập luyện trước giờ thi, mau tránh ra, đừng làm phiền tôi!
  • Đằng nào thì tôi cũng Nhất mà thôi, anh khỏi phải mất công tập luyện cho thêm cực khổ… Thôi chào nhé! – Vẹt yên trí nó là kẻ vô địch nên huênh hoang bay đi.

Thế rồi, tất cả muông thú cũng tụ tập đông đủ tại rừng hoa. Trước khi bắt đầu cuộc thi, Giám khảo Sư Tử ra thông báo:

  • Chào mừng các bạn đã đến tham dự hội thi năm nay. Xin cho một tràng pháo tay nhiệt liệt hoan nghênh…
  • Vâng, cuộc thi năm nay cũng tương tự như cuộc thi các năm trước. Tiêu chí của cuộc thi là tìm kiếm loài vật nào có tài năng nhất… 

Gấu Nâu giơ cao tờ đơn đăng ký gọi mời:

  • Bây giờ ai tự tin thi trước hãy ghi danh vào đây. Nào, hãy cho chúng tôi thấy tài năng xuất chúng của các bạn nào… 

Và tất nhiên là, Vẹt ta hăng hái ghi tên biểu diễn trước. Sư Tử vừa đặt loa lên mép hô: 

  • 1,2,3… bắt đầu!

Vẹt ta đã trổ tài giả giọng kêu của Vịt “Quác quác, quạc quạc”…

Ở dưới đám đông có tiếng xì xào. Vịt nhận đó là tiếng kêu của mình liền xông lên:

  • Đấy là giọng của tôi mà! Ô hay cái anh này…

Vẹt tức mình, huýt lên “Tu hú tu hú”. Tu Hú nhanh chóng bay tới chỗ Ban Giám khảo, nói ngay:

  • Ơ! Sao lại hót tiếng hót của tôi? Ban Giám khảo ơi, đó là tiếng hót của tôi… tu hú, tu hú…

Giám khảo Sư Tử nghe thế liền ngăn Vẹt lại:

  • Này thí sinh Vẹt, bạn hãy hót bằng tiếng hót của mình đi. Đừng bắt chước các bạn khác nữa, không thì chúng tôi sẽ hủy tư cách thí sinh của bạn ngay lập tức.

Vẹt tỏ ra bực bội, nó nhướn cổ hú một hồi rõ to. Ai dè, Vượn nhào ngay tới, tóm lấy Vẹt:

  • Sao lại hú tiếng của người ta? Hả? À húuuu… 
  • Ôi trời, tiếng hót của mi đâu?
  • Hót đi, hót đi… 
  • Gì kì vậy nhỉ? 
  • Thế mà cũng đi thi ư? – Đám đông xôn xao nhắm vào Vẹt.

Vẹt hoảng hốt bay lên, để lại trong tay Vượn một cái lông đuôi. Nó luống cuống, không làm sao nhớ ra được tiếng hót của mình nữa. Từ xưa đến nay nó có tập hót và luyện giọng bao giờ đâu. Nó chỉ quen bắt chước, chỉ hót theo tiếng hót của con vật khác mà không hiểu gì cả. Cho nên, Vẹt ta đành thất thỉu ra về tay không, và còn ôm một nỗi xấu hổ không biết giấu đi đâu cho hết.

Câu chuyện Con Vẹt hay bắt chước là bài học về sự huênh hoang, không biết khiêm tốn đó các con ạ. Chú vẹt vì cậy mình bắt chước được giọng của nhiều con vật khác, mà nó đã không biết phát huynăng lực của chính mình, và thậm chí, nó còn quên luôn giọng hót vốn có của mình luôn. Chúng mình đừng huênh hoang giống như chú vẹt trong câu chuyện nha, mà thay vào đó, hãy khiêm tốn với người khác con nhé. Khiêm tốn sẽ giúp chúng mình nhận ra được khả năng của chính bản thân mình, điều gì là tốt, điều gì chưa tốt, để từ đó chúng mình sẽ hoàn thiện bản thân mỗi ngày. 

Ngoài ra, chúng mình cũng đừng bắt chước người khác một cách máy móc mà không biết đó là điều tốt hay xấu, có phù hợp với mình hay không. Các con ạ, mỗi người chúng ta đều có năng lực, điểm mạnh và điểm yếu riêng. Vì thế, các con hãy phát huy điểm mạnh và khắc phục những điểm yếu của bản thân. Hơn nữa, hãy học hỏi những điều tốt đẹp ở xung quanh, đừng bắt chước những điều không hay, không phù hợp các con nhé!

Có chú Vẹt nọ

Cậy mình giỏi giang

Huênh hoang, khoác lác

Đến rừng dự thi.

Vẹt không chăm chỉ

Thì đâu được gì

Lại còn bắt chước

Xấu hổ quá đi.

Muốn mình tài giỏi

Phải thật siêng năng

Thật thà, khiêm tốn

Chăm ngoan, chuyên cần.

Câu chuyện “Con Vẹt hay bắt chước” đến đây là hết rồi. Cô chúc cho các con luôn khỏe mạnh, chăm ngoan, và luôn được mọi người yêu quý. Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong câu chuyện tiếp theo của chương trình “Ươm hạt giống lành” kỳ sau nha.

Mến chào tạm biệt các con!

Phương Minh

Nội dung mới

Contact Me on Zalo